Thứ Tư, 25 tháng 4, 2012

CHỌN SAO CHO TRỌN?


                           
CHỌN SAO CHO TRỌN?

Tin Mừng Chúa nhật Chúa chiên lành hôm nay, Đức Giêsu đã dùng hình ảnh người Mục Tử nhân lành để khẳng định mình. Người chăn chiên thuê chỉ biết làm việc và hưởng công. Cho dù có tình cảm gắn bó thân thiết với đàn súc vật cũng không thể níu giữ được anh, khi có biến cố đến. Vì sự gắn kết giữa người chăn chiên với đàn chiên là công việc, bổn phận chứ không phải là tình thương. (x. Ga 10, 12). Thước đo mọi giá trị chuẩn mực của cuộc sống chính là tình yêu thương. Bất kỳ hoạt động nào đi ra khỏi quỹ đạo yêu thương thì đều trở nên án phạt.  
 Đức Giêsu đã khẳng định mình: “Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi”. (Ga 10, 14). Động từ “Biết” ở đây đã giải mã cho hành động của kẻ chăn chiên: Khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy… vì anh ta là kẻ làm thuê, nên không thiết gì đến chiên (x. Ga 10, 12).


         Ngày nay, có biết bao mục tử giả đội lốt chiên. Luôn xưng danh mình là người mang trọng trách đem lại an bình, hạnh phúc đến cho người khác, nhưng được mấy ai biết hy sinh tính mạng mình cho đàn chiên như Đức Giêsu? (x. Ga 10,15). Chỉ vì không “biết” chiên của mình mà chỉ biết mình thôi!

         Giáo hội dành đặc biệt Chúa nhật thứ IV phục sinh để cầu nguyện cho ơn thiên triệu, cũng chính là cầu nguyện cho người chăn chiên. Mỗi chúng ta, đều là người chăn chiên trong chính môi trường sống của mình. Mang ơn gọi làm người, chúng ta đều có bổn phận chăm sóc, giúp đỡ và cầu nguyện cho nhau. Cứ nhìn vào hành động sống của ta, tha nhân có thể nhận biết ta là kẻ chăn chiên thật hay là kẻ làm thuê. Người có tình yêu thương thật không bỏ rơi những cơ hội thi thố tình thương trong từng biến cố cuộc đời. Không nhắm mắt làm ngơ, khoanh tay đứng nhìn trước những hành động bất công hay tội ác của kẻ khác. Bảo vệ, bênh vực cho công lý và hòa bình. Không cần phải khuya chiêng đánh trống, nhưng chỉ bằng những hành động nhỏ trong cuộc sống, biết bảo vệ cho sự thật và chân lý, biết san sẻ chén cơm, manh áo với sự tự nguyện và ý thức “biết” chiên của mình thì đã là tất cả rồi.

Đau đớn thay, xã hội ngày nay, trà trộn sự thiện, sự ác, người ta không còn biết phân biệt đâu thật, đâu giả. Người xấu đội lốt kẻ tốt dựa trên danh vọng, chức tước, địa vị xã hội để rồi lừa gạt người khác. Kẻ tốt luôn sống âm thầm, khiêm nhượng lại bị khinh miệt, xem thường. Người ta dựa vào hình thức để lừa gạt nhau. Nhân loại vội quên chân lý, hãy cho tôi biết bạn sống thế nào, tôi sẽ nói cho bạn biết bạn là ai. Đừng hòng tưởng dựa vào cái danh, cái phận mà có thể che mắt người khác, bằng những hành động vô liêm sỉ của mình. Chính thái độ sống của bạn sẽ tố cáo bạn là ai. Thời buổi này, người ta không còn tin vào lời nói hùng biện hay khoa trương nữa đâu.

Nhân loại đi tìm hạnh phúc. Đó là mục đích cùng đích của con người. Có rất nhiều lối đi giúp con người hạnh phúc. Và tất nhiên, lối đi nào cũng tốt, con đường nào cũng đẹp. Ngay cả con đường tội lỗi. Thiên Chúa không dựng nên sự dữ thật, nhưng Ngài có thể rút ra từ sự dữ những điều tốt lành. Đó chính là mầu nhiệm của tình yêu. Vũ trụ này và vạn vật trong đó đều là tinh hoa của đất trời ban tặng cho nhân loại để làm phương tiện giúp họ đạt đến hạnh phúc. Vì thế, những sự vật ngoài con người hoàn toàn là vô tội, chính tác nhân tác động xấu lên chúng mới làm cho nó trở nên xấu mà thôi. Quả thật, đường đi nào cũng đẹp, cũng đều đưa đến cùng đích là sự thiện, nhưng chỉ có một con đường đem đến hạnh phúc đích thực mà thôi, đó chính là con đường Giêsu.

Lạy Chúa, như bao người, nhân loại đang vất vả trên đường đi tìm hạnh phúc. Chọn lựa bỏ đường này lấy đường khác vì cho rằng đường ấy hạnh phúc hơn. Phúc thật không hệ tại đường. Đường chỉ là để đi, đường không thể quyết định phúc họa cho con người nhưng chính là hành động của chủ nhân đang bước đi trên con đường ấy. Đi vào đường đẹp, đường thiện mà sống vô luân thì có phúc được chăng? Ngược lại, đi trên đường hẹp, gồ ghề, sỏi đá mà sống thiện mỹ, chọn Thiên Chúa làm chuẩn mực thì sao gọi là vô phúc? Thiên hạ cứ đang chọn, mặc sức chọn. Người này vác lên, kẻ kia bỏ xuống, rồi chê bôi, tranh luận, cãi cọ, miệt thị, khinh bỉ lẫn nhau… cuối cùng đều làm mồi ngon cho thế lực sự ác chiếm ngự. Xin Chúa giúp con, chọn sao cho chọn, chọn thế nào thì chọn, chỉ cần con biết chọn con đường Giêsu, theo sát dấu chân Ngài,bám víu, nương tựa vào Ngài, sống theo gương Ngài, đấy mới đích thực là con đường hạnh phúc. Con đường của người mục tử, biết sống cho, sống vì người khác vì tình mến, chứ chẳng phải vì hão danh, chỉ được cái vỏ bọc sơn son thiếp vàng bên ngoài, mà bên trong sáo rỗng!

M. Hoàng Thị Thùy Trang.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét